Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2013

"Với nhảy múa tôi được là chính mình. Khi lên sân khấu

ke toan excel,kiem tra ten mienmỗi lúc thăng hoa cùng điệu nhảy, tôi như quên hết tất, thậm chí cả khán giả...", chàng vũ công 24 tuổi chia sẻ.

- Vậy trước đây có điều gì khiến anh từng tủi thân vì nghề nghiệp?

- Cũng không có gì tủi thân nhưng nhiều khi mình cũng nhận ra sự khác biệt trong đối xử. Ví dụ trong một đêm nhạc, ca sĩ có phòng thay đồ riêng chẳng hạn, còn vũ công thì phải thay ở một góc sân khấu. Nhưng tôi cũng không đặt nặng vấn đề này vì chuyện đó cũng tùy tình huống. Có khi là do ban tổ chức không thể chuẩn bị phòng riêng cho vũ công nhưng cũng có khi vì tiết mục nhanh quá, đòi hỏi thay đồ tại chỗ để còn kịp chạy ra trình diễn.

- Áp lực lớn nhất của một người nhảy múa chuyên nghiệp như anh là gì?

- Luôn muốn mình phải ngày càng giỏi hơn, sáng tạo hơn chứ không để mình bị giậm chân tại chỗ. Mà những thử nghiệm, sáng tạo trong nghề nhảy đôi khi có thể mang đến những rủi ro. Nhẹ thì trật cổ tay, khớp tay, các kiểu trầy trụa, nặng thì chấn thương gì đó... Nói chung mỗi nghề có một cái khó riêng.

-  Anh có những chế độ riêng nào để giữ vóc dáng và thể lực?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét